Sunday, July 25, 2010

Tội nghiệp cho em tôi!

Vậy là em đã về Việt Nam sớm hơn dự định 1thang. Hai tháng nay có em ở bên đây phụ chị trông giữ em bé, tuy em còn nhỏ ko giúp được chị những việc nặng nhọc, nhưng em giúp chị được những việc nhỏ lặt vặt như lấy tã cho em, đi bỏ tã dơ của em, trông chừng em cho chị nấu cơm, giặt đồ, xếp quần áo, phụ chị phơi đồ, lấy nước cho em uống, chuẩn bị quần áo khăn tắm cho em bé khi chị tắm cho em bé, xếp khắn giấy ăn cho em bé..... tưởng chừng những việc lặt vặt nhỏ nhặt đó ko là gì, nhưng thật ra nó rất là lớn lao đối với chị...... bây giờ em về rồi, những việc đó chị phải tự làm, ko ai phụ giúp, chị nghĩ lại mà lòng thật nhớ em, thấy thương em thật nhiều, thấy mình thật là xấu hổ vì khi có em ở đây chị hay la em mỗi khi em làm chậm hay khi em mê coi tivi mà làm ko tập trung....

Hai tháng trước em còn ko biết chơi với cháu như thế nào, mà bây giờ thì em có kinh nghiệm đến nỗi biết chơi với em, đôi khi còn dỗ cho em ngủ, và mỗi khi cháu giật mình khóc khi ngủ, em cũng biết lấy ti đút vô miệng em rồi lấy tay vỗ nhè nhẹ cho cháu ngủ lại...... khi nào cháu đói bụng hay khi nào cháu ị, em cũng biết luôn, ko ngờ em chị giỏi đến vậy, nay em có kinh nghiệm giữ bé ko thua gì cô giữ trẻ, mặc dù em chỉ mới 8tuoi thôi.....!!!!

Trước khi em về, em tặng cho chị hình phong cảnh khu rừng có thỏ, có sóc, tự tay em xếp, em nói "tặng chị hai, khi nào hai nhớ Bill, hai nhìn phong cảnh hai sẽ bớt nhớ bill" nghe em nói mà chị muốn rớt nước mắt, ko ngờ em mình nhỏ vậy mà đã biết nói những câu như người lớn

Mấy bữa nay em về vietnam rồi, ngày nào em cũng gọi điện cho chị, em khóc, em nói em muốn qua Sing ở, em muốn qua Sing học, em ko thik ở vietnam, ở vietnam chán quá, buồn quá....... em nói " lần sau cho em qua ở với hai, em sẽ ko càm ràm chị hai nữa, em sẽ ko đòi về vietnam nữa, em sợ lắm rồi, em sợ đến teo cả người" nghe em nói mà chị ko biết nói gì và làm gì được cho em.

Em hỏi chị, có nhớ em ko? có nhìn phong cảnh của em tặng chị ko? cháu có nhớ cậu bill ko? xin cho em qua đây đi học được ko? hai có đi ăn khuya khi hai đói bụng ko? em vừa nói vừa khóc, lòng chị quặn thắtttttttt...... ko có em ở đây chị đâu có đi ăn khuya làm gì, có em ở đây thì chị em mình đi ăn khuya nói chuyện giỡn với nhau, ko có em chị đi một mình có vui đâu, làm sao ăn được.

Khi có em bên cạnh chị ko biết quý em khi em về rồi chị mới thấy hối hận mới thấy quý em, chị thật là hư........ chị hứa năm sau khi em qua đây lại chị sẽ đối xử em tốt hơn, sẽ ko la em nhìu nữa...... ráng chờ nha em trai của chị....... chờ hè năm sau rồi em sẽ được qua đây lại......đừng khóc nữa em trai bé bỏng của chị...... thương em thật nhiềuuuuuuuuu

Lần này em qua mà chị ko nhớ chụp hình cho em, ko chụp cho em được tấm nào, chị phải lấy lại tấm hình cũ của mấy năm trước khi hai chị em mình chụp chung để post lên, chị thật là lơ đãng..... hmmmmm

4 comments:

  1. Thương cậu Bill nhí quá nè. Có 8 tuổi mà nói chuyện như người lớn rồi đó nha. Làm DQ cũng khóc theo "chị Hai" rồi kìa. ....hic ...hic ....

    ReplyDelete
  2. Chị Hai vivian này hư ghê, thương cậu Út quá :hug

    ReplyDelete
  3. Về sớm đi học hả? Chị cũng bùn wá, ko có Bill rồi ai chat với chị đây :(

    ReplyDelete
  4. Em Bill dễ thương quá hả cô, em mới có 8 tuổi mà giỏi quá .

    ReplyDelete